Trăm Năm Bến Cũ
Phạm Duy
Trăm năm rồi lỗi hẹn hò,
Chứ cây già bến cũ, còn đó khắc đưa
Thôn nữ chị đã qua cầu thóc lép,
Thôn nữ em như trong tuổi còn trồi tay,
Thôn nữ út đã lên mầm nào ai biết.
Khúc tình xưa, xưa ấy đã xưa rồi.
Con chuồn chuồn, không lùng nhùng trong màng nhện.
Con bướm vàng nằm xoải dưới chân anh.
Một vầng trăng cỏ non, chưa níu áo,
Ngọn tre xanh đủng đỉnh muộn màng.
À ả à a à á ả à....a ả a à a.
Nào đâu có trăm năm, đâu có trăm năm mà chờ mà đợi
Nào đâu có kiếp sau, đâu có kiếp sau ,mà đợi mà chờ
Đất mẹ, đất nàng, con sáo sang sông,
Đất mẹ, đất nàng, con sáo sang sông,
Trăm năm bến cũ có còn đó không, còn đó không.
Trăm năm bến cũ còn lưa, bến cũ còn lưa,
Con đò năm trước đi mô cũng về