TIẾNG XƯA (ST: Dương Thiệu Tước)
Hoàng hôn lá reo bên thềm 
Hoàng hôn tơi bời lá thu sương mờ 
Ngậm ngùi xuân xanh 
Bâng khuâng phím loan vương tình 
Đâu bóng trăng xưa 
Mơ khúc nghê thường 
Phai tàn một thời liệt oanh 
Xa đưa gió mây lạnh lùng 
Chiều Thu nhớ nhung vì đâu
Thắm đôi giòng châu 
Tiếc thay tại sao đành lỡ làng 
Man mác khói hương bay dịu dàng 
Như tóc mây vương
Dáng liễu mơ màng
Cung đàn nhỏ lệ Tầm Dương 
Ai đó tri âm biết cùng. 
Hoàng hôn gió sương lạnh lùng 
Hoàng hôn bao niềm nhớ nhung 
Thiết tha đàn rung tiếng tơ 
Vấn vương trôi theo mây mờ 
Đâu khúc cô liêu duyên dáng tiêu điều 
Dư âm chìm theo giòng châu 
Tràn lan sóng vương mạch sầụ 
Ðàn ơi thiết tha vì đâu
Tiếng xưa trầm ngâm 
Lắng rung đường tơ bao mơ màng 
Lưu luyến hương thu thêm dịu dàng 
Ai có hay chăng 
Say khúc ưu tư
Gió sương chiều thu buồn mơ 
Ai đó tri âm hững hờ.