Bài hát: Tiếng Đàn Phù Du - Quang Vinh
Làn gió khẽ nhẹ ru, tình trăm năm theo cánh chim bay đi rất xa.
Nghe lá khô rới rơi, trôi phiêu bạt khắp nơi.
Em từ đâu đến đây để rồi bước đi cuộc tình như giấc mơ.
Thu qua, mùa đông sang mang theo những tiếng ca bên nhau thuở nào.
Nơi Nắng khô gió mưa giăng phủ đầy bão giông.
Chợt nhìn mây đen, xót xa.
Dẫu núi đá cạn mòn bước chân.
Nơi xa xôi bóng ai mịt mù.
Ngày tháng cũ mãi cuốn theo phù du.
Buồn đêm vắng với tiếng vĩ cầm xưa.
Biết dĩ vãng đễ lại nỗi đau.
Em mang theo phong ba cuộc đời,
Vội đem dấu muộn phiền, ở nơi biển sâu.