Ver 1
Màn đêm lại buông
Như 1 thói quen tao lại ngồi xuống
Và cầm cây bút lướt nhẹ qua trang giấy
Viết lên những gì đang thấy và đây là cảm xúc thật trong tao
Không cần người nghe chẳng cần người care nhưng mà tao mong sao
Có thể lưu lại cảm xúc cho 1 ngày mai khi mà tao đi trong đêm tối
Sẽ chẳng còn lầm đường quên lối
Để rồi 1 ngày khi rời nhà
Mãi mãi vững bước tinh thần tự lập ở nơi xa (ở nơi xa)
Con đường nó lắm trông gai
Và nó cùng với thời gian nỗi buồn đi theo ngày tháng trôi qua 1 cách dông dài
Tâm hồn trống trải
Nhưng mà chẳng hề giống ai
Tao chỉ nghĩ chứ k đặt bút, để rồi nói chứ không cầm mic
Đằng sau kia tao đang bỏ lại, để mà tao hướng về tương lai
Nhưng tại sao (nhưng tại sao)
Đời là bể khổ thì ta phải biết thương ai
Bước sang chương 2
Đối diện ánh đèn khuya hiện tại
Như là 1 nguồn sức mạnh vô hình đang nắm lấy trái tim tao
Không gian xung quanh yên tĩnh và màn đêm tao đang chìm vào
Để biết rằng không còn là tao cõi mộng vô hồn chỉ còn mình tao chìm trong chiêm bao
Hook:
Cuộc sống đơn giản đối vs tao 1 ngày chỉ cần đến 3 bữa
Như thế là đủ để mà tao cảm nhận mọi thứ không còn là xa nữa
Cho 1 ngày nhưng mà ta vẫn bước thì ta sẽ phải đi về đâu
Cuộc đời đáng trách nó cho tao gian khó nhưng mà tao cố chịu nước mắt tuôn rơi đời là bể dâu
Ver 2
Dưới con mắt Emo
Đối với tao giá trị cuộc đời đơn giản là con số Zezo
Đâu ai biết đời là bể khổ
Để 1 ngày mai khi mà sa ngã
Đi về 1 nơi toàn là xa lạ
Bao nhiêu cám dỗ,bao nhiêu u mê và liệu con đường gian nan phía trước ta có thể vượt qua
Không !
Sa ngã lần đầu không còn lần 2
Đi về 1 nơi không còn 1 ai
Nhưng mà sai lầm
Tao phải nỏi lên chữ hận về cuộc đời
Và chẳng bao giờ tao phải hổi hận để chuộc lời
Cho 1 ngày mai tao nhận thấy sai nhưng mà không sao đâu – tao nói thẳng
Tao * khẳng định
ở tron