Hãy mang đi hồn tôi, một hồn đầy bóng tối, một hồn đầy gió đường, một hồn đầy hư phai, hãy mang đi hồn người, chân đưa lời ca tuyệt về nơi liệt giáo đường, hiu hắt niềm đợi chờ.
Khi cuộc tình đã chết còn lời nào cho nguôi, đời đã đành chia đôi, khi cuộc tình đã chết, còn mắt nào chưa nguôi, đời đã đành chia đôi.
Hãy mang đi hồn tôi, đầy tóc rối, đầy môi người, đầy tay sữa, đầy ngực thơm, đầy bão gió, đầy đam mê. Xin nhớ đêm nay, xin nhớ đêm nay, mưa đẫm mềm vai người, đắp mềm tình tôi.