HƯƠNG CAU QUÊ NGOẠI
NÒI LỐI
(Nam) Ngoại ơi! giờ nầy con nhớ ngoại lắm.
Mỗi ngày con đều vọng về quê hương để nhớ thương ngoại...
LÝ CHIỀU CHIỀU
Chiều chiều trên bến sông nơi làng quê
Nơi làng quê, cách xa dài theo thương nhớ.
Đã luyến lưu tiễn đưa biết bao nhiêu người
(Nữ) Em nhớ ai phương trời
Nắng chiều đượm vàng trên sông
Chờ mong khúc ca tương phùng...
VỌNG CỔ
1/ (Nam) Em ơi anh ở phương trời xa hớ thương về quê ngoại. Nắng nhuộm trên sông nhuộm vàng đ6i bờ cỏ, gió thoảng hương cau ngào ngạt tỏa hương chiều..... (Nữ) Mắt ngoại rưng rưng chờ đợi bóng ai về...... Anh ở phía trời nhân đôi bờ biển lớn, không biết mùa nầy hoa phượng nở chưa anh. (Nam) Anh chỉ thấy hàng cây thông trơ trụi lá, những con đường trải rộng đến thêng thang. Cuộc sống nơi đây đầy vật chất phù hoa, anh vẫn nhớ nồi canh chua bông so đũa......
2/ (Nữ) Ngày anh đi ngoại trồng thêm hàng cau trước ngỏ, đợi anh về để làm sính lễ cầu hôn. Em dợi chờ đã ấy mùa cau tàn nụ, mà bóng hình anh vẫn biền biệt ở phương trời...... Ôi hình ảnh quê hương tha thiết muôn đời..... Nhớ những đêm trăng nhuộm vàng trên lối nhỏ, anh lặng nhìn em gội tóc dưới cầu ao. (Nữ) Sợi tóc mềm không buột được chân người phiêu bạt, anh đi rồi em trằn trọc suốt bao đêm. Mùi hoa keo tỏa ngạt ngào trong khuya vắng, chia trọn nỗi buồn cô gái ở làng quê......
2/ LÝ
Đời em như một đóa hoa mong chờ.
Đêm đêm bên vườn cau ngạt ngào gió trổi nhạc buồn.
Tình em chờ anh ngàn xa phía trời cách ngăn.
(Nam) Ngăn cách bao năm lòng anh vẫn hoài mong.
Gió đưa *** ngàn những nơi hồn quê tha thiết.
Cố hương mịt mờ anh gợi
Gởi trọn bài tình... ca....
VỌNG CỔ
5/ (Nữ) Không biết vầng trăng quê hương có đẹp bằng ánh trăng nơi viễn xứ. Để mỗi bước chân anh chứa chan niềm tâm sự gợi chút tình quê diều dịu ở trong lòng..... (Nam) Người ở hai phương cùng ngắm một ánh trăng buồn..... Trăng viễn xứ lẽ loi niềm