Verse 1 - ZinNine
gần 2 giờ sáng mọi người đã chìm hẳn vào tận giấc ngũ sâu
nhưng con biết sao những gì con nói mẹ chưa thể ngũ đâu
chữ nghĩa chữ tình tự hào đã trọn chỉ riêng chữ hiếu là không vẹn
“Con iu mẹ lắm” lời nói hành động trái ngược làm sao mà không thẹn
thằng nhóc 18t đầu nóng tính vẫn còn hổn xược với 3 mẹ
đã bao nhiu lần bỏ qua vì nghĩ đơn giản là con vẫn còn trẻ
con không xứng đáng với tất cả những gì mà mẹ đã dành cho
chăn êm, nệm đẹp, miến ăn và từng giấc ngũ con luôn được ấm no
thời gian trôi đi con đã làm đc những gì để cho ba mẹ vui
hay chỉ ăn không ngồi rồi quậy phá rồi làm cho ba và mẹ tủi
đưa con đi học muỗi ngày ba nói phải ráng mà con đâu chịu nghe
3 năm lớp 10 con lấy quán nhậu và bàn bida làm mái che
bây giờ nhìn lại bạn bè ngày xưa cùng trường nó đều vào đại học
thương con cực nhọc học nghề đêm về mẹ ngủ nằm xuống lại khóc
“Con xin lỗi” 3 chữ đơn giản nhưng con không thốt nên thành lời
3 giận 3 đánh mẹ giận mẹ la cũng mong con sẽ đc thành người
Verse 2-The Night
vẫn là 1 đêm con ngồi viết nhac mặc kệ ngày mai sẽ ra sao
điếu thuốc trên tay...con vẫn xiết...đâu biết mẹ bùn đến mức nào
còn đâu...giấc ngủ bt`...bủi sáng bt` dậy sớm và đi học
còn đâu...thèn thạch hiền hậu...khi làm việc xấu cha la con lại khóc
bâyh con khác rồi...
con muốn làm việc mà con thik...
dù qua bao lần...nước mắt mẹ rơi nhưng chỉ thay đỗi đc chút ít
con luôn nói là con lớn rồi...con biết đâu sai trái...
nhưng rồi mọi việc con làm kết quả nhận đc là đánh mất tương lai
ánh mắt cha khi nhìn con thất bại tuy bùn nhưng không giận
tấm lòng mẹ khi bik con hối hận...sẽ không nói không cần
bao khó khăn bao lo lắng đang làm sâu đôi mắt mẹ
và những trưa nắng...những đêm trường...đang làm gầy đôi vai cha
nhưng đam mê thôi thúc từng ngày con phải bước chân vào xã hội....
để kiếm đồng tiền...không phải đơn giản con biết p